Gần 20 năm chạy chữa, Quốc Tuấn hạnh phúc thấy con trưởng thành, tiếp tục chờ ngày phẫu thuật

Tuy nhiên mọi háo hức ban đầu khi lần đầu được làm bố nhanh chóng tan biến khi bế con trên tay, anh choáng váng nhận ra con có nhiều khiếm khuyết trên gương mặt. Nhìn đứa con bé bỏng đang phải nằm trong lồng kính, anh không cầm được nước mắt. Anh từng chia

Tuy nhiên mọi háo hức ban đầu khi lần đầu được làm bố nhanh chóng tan biến khi bế con trên tay, anh choáng váng nhận ra con có nhiều khiếm khuyết trên gương mặt.

Nhìn đứa con bé bỏng đang phải nằm trong lồng kính, anh không cầm được nước mắt. Anh từng chia sẻ, điều bất ngờ là khi anh đưa tay qua ô nhỏ để sờ vào tay con, cậu bé nắm chặt tay cha òa khóc.

Chính giây phút ấy, Quốc Tuấn nhận thấy con anh bình thường như bao đứa trẻ khác và có thể chạy chữa được. Anh đặt tên con là Nguyễn Anh Tuấn (tên ở nhà là Bôm), giống tên bố với mong muốn có thể gánh thay một phần nào đó bệnh tật cho con.

Sau gần 20 năm đi cùng trời cuối đất tìm cách chữa trị cho con, Quốc Tuấn đã có được hạnh phúc ngọt ngào. Bôm bước vào năm thứ tư của hệ trung cấp, song song học đàn, cậu học chương trình văn hóa lớp 12, đồng thời luyện tiếng Anh ở trung tâm.

Quốc Tuấn vẫn ngày ngày đưa đón con đi học, ôn luyện cùng con ở nhà. Bôm chơi đàn mỗi ngày ít nhất từ tám – mười tiếng. Những lúc mồ hôi cậu túa ra vì mệt, bố giúp cậu thay áo, lấy nước.

Anh ít khi khen ngợi con nhưng thường động viên cậu bằng những chuyến đi chơi. Hai bố con từng du lịch ở nhiều quốc gia như Nam Phi, Morocco, Thái Lan. Vì con trai không thể nuốt thức ăn, Quốc Tuấn sửa soạn vài valy chứa đầy cháo, ngũ cốc ăn liền.

Anh hạnh phúc bởi thể lực con trai đã cải thiện, chịu được các chuyến bay dài và những ngày rong ruổi trên ôtô cùng bố. Cậu không bao giờ phàn nàn, kêu ca trên đường, được bạn bè của bố yêu quý bởi hồn nhiên, ngoan ngoãn.

18 tuổi, con trai Quốc Tuấn tự lập, trưởng thành hơn trước. Anh tự hào vì không phải giục con tập đàn, ngồi vào bàn học. Cậu bắt đầu chăm chút chuyện ăn mặc hơn, thích soi gương trước khi đi ra ngoài.

“Khi Bôm còn nhỏ, chứng kiến con trải qua hơn 10 cuộc phẫu thuật, tôi không bao giờ khóc, luôn cứng cỏi, mạnh mẽ để làm chỗ dựa cho con.

Khi cùng con đi qua cửa tử thần, tôi bỗng trở nên yếu đuối, mau nước mắt. Trước kia, tôi luôn đau đáu ai sẽ chăm sóc Bôm, nuôi nấng con khi tôi mất đi. Giờ tôi trút được gánh nặng khi con tìm thấy đam mê âm nhạc và có khả năng theo nghệ thuật lâu dài”, nghệ sĩ nói.

Trước mắt, Bôm chờ ngày phẫu thuật thẩm mỹ, trồng răng và định hình khớp tay. Khó khăn vẫn còn phía trước nhưng khi nghe con hài hước nói: “Bố này, con đã chơi đàn hay thế này mà còn đẹp trai nữa thì thích nhỉ”, Quốc Tuấn thấy yên lòng.

Ảnh chụp màn hình Vnexpress

Theo giadinhmoi

BÀI LIÊN QUAN
X