𝙲𝚑𝚊 𝚖ẹ ᴍấ𝚝 𝚜ớ𝚖, 𝚊𝚗𝚑 𝚝𝚛𝚊𝚒 𝒷ỏ 𝚑ọ𝚌 ɠồ𝚗𝚐 𝚖ì𝚗𝚑 ɴ𝚞ô𝚒 𝚑𝚊𝚒 𝚎𝚖

Chúng tôi đến nhà Nguyễn Thành Đạt (SN 2001, xóm Phượng Hoàng, xã Long Xá, huyện Hưng Nguyên, Nghệ An) khi em đang hoàn tất mâm cơm cúng 3 ngày cho cha xấu số. Chân tay lèo khèo, đi tựa hồ như sắp ngã nhưng cậu em trai Nguyễn Đạt Thành (SN 2003) vẫn cố

Chúng tôi đến nhà Nguyễn Thành Đạt (SN 2001, xóm Phượng Hoàng, xã Long Xá, huyện Hưng Nguyên, Nghệ An) khi em đang hoàn tất mâm cơm cúng 3 ngày cho cha xấu số.

Chân tay lèo khèo, đi tựa hồ như sắp ngã nhưng cậu em trai Nguyễn Đạt Thành (SN 2003) vẫn cố gắng giúp anh việc nọ việc kia. Cậu em trai út Nguyễn Thành Công (SN 2012) cứ lẽo đẽo theo anh Đạt, miệng ᴛʜᴀɴ ᴘʜɪᴇ̂̀ɴ vì cái khăn tang to bản đội trên đầu khiến cậu bé không thoải mái.

Ba anh em Đạt trong nỗi đᴀᴜ mất đi chỗ dựa cuối cùng sau cái ᴄʜᴇ̂́ᴛ của bố.

“Tội, mẹ ᴄʜᴇ̂́ᴛ khi thằng Công mới được 8 tháng, một mình Đạt nuôi em khôn lớn đến bây giờ nên thằng bé quấn anh như thế”, bà Hoàng Thị Xuân (hàng xóm) tâm sự.

Năm 2013, chị Nguyễn Thị Ngà (SN 1973) – mẹ Đạt, đột ngột qua đời sau một cơn ᴛᴀɪ ʙɪᴇ̂́ɴ khi đang ǫᴜᴀ̂̀ɴ ǫᴜᴀ̣̂ᴛ làm việc vào giữa buổi trưa. Thời điểm đó bé Công mới được 8 tháng tuổi, còn Đạt 13 tuổi, đang học dở lớp 7.

Anh Nguyễn Văn Bình (SN 1973) sᴏ̂́ᴄ vì cái ᴄʜᴇ̂́ᴛ đột ngột của vợ, vả lại đàn ông ᴠᴜ̣ɴɢ ᴠᴇ̂̀, không thể chăm sóc được cậu con trai út mới biết ngồi. Cậu bé 13 tuổi ăn chưa no, lo chưa tới đã gánh luôn trách nhiệm làm mẹ thay gia đình.

Bố Đạt qua đời sau một thời gian chịu đựng với ᴅɪ ᴄʜᴜ̛́ɴɢ ᴛᴀɪ ɴᴀ̣ɴ giao thông và ᴛᴀ̂ᴍ ʟʏ́ bất ổn bởi biến cố liên tiếp xảy đến với gia đình.

“Sáng em dậy sớm nấu cháo cho Công, khi thì nhờ bà ngoại, khi thì nhờ dì, khi thì nhờ các bác hàng xóm giữa buổi bón cho em ăn. Tối em Công phải nằm trên người em mới chịu ngủ. Công có đᴀ́ɪ thì em cũng phải nằm im để em ngủ, sáng mai mới dậy ᴛᴀ̆́ᴍ ʀᴜ̛̉ᴀ được. Nhưng ᴋʜᴏ̂̉ nhất là em hay ᴏ̂́ᴍ đᴀᴜ, dù có bà ngoại và dì phụ giúp nhưng em ấy chỉ theo em nên nhiều đêm em phải thức trắng để bế”, Đạt kể.

Năm tháng khó nhọc cũng trôi đi. Nguyễn Đạt Thành vì ᴋʜɪᴇ̂́ᴍ ᴋʜᴜʏᴇ̂́ᴛ ᴄᴏ̛ ᴛʜᴇ̂̉ và ngôn ngữ nên chỉ học đến lớp 3 là nghỉ, ở nhà chơi với em. Bố đi theo các tổ thợ kiếm tiền, mọi việc từ đồng áng, nhà cửa, chăm sóc 2 em một mình Đạt lo hết. Dù vậy, cậu bé vẫn luôn nỗ lực để hoàn thành việc học của mình.

Vào thời điểm chị Ngà đột ngột qua đồi, bé Công mới được 8 tháng tuổi. Cậu bé lớn lên trong sự chăm bẵm, lo lắng của người anh trai hơn 13 tuổi.

Kỳ thi tốt nghiệp THPT năm 2020, điểm số của Đạt đủ để đăng kí vào trường đại học nhưng em quyết định gác lại giấc mơ học hành để đi làm phụ bố nuôi em. Đạt xin đi làm phụ bếp cho một quán phở ở TP Vinh, 5h sáng đi làm, có hôm 22h đêm mới về. Khoản lương 6 triệu đồng mỗi tháng của Đạt cộng với tiền công làm thuê của bố cũng đủ để gia đình chi tiêu tằn tiện.

Thế nhưng cái hạnh phúc đơn sơ của 4 cha con cũng chẳng giữ được lâu. Năm ngoái, ông Bình bị ᴛᴀɪ ɴᴀ̣ɴ giao thông ᴄʜᴀ̂́ɴ ᴛʜᴜ̛ᴏ̛ɴɢ sᴏ̣ ɴᴀ̃ᴏ phải làm ᴘʜᴀ̂̃ᴜ ᴛʜᴜᴀ̣̂ᴛ, nằm viện dài ngày. Đạt phải xin nghỉ việc để chăm bố, chạy vạy vay mượn chi trả viện phí.

Cậu bé Nguyễn Đạt Thành bị ᴋʜɪᴇ̂́ᴍ ᴋʜᴜʏᴇ̂́ᴛ về vận động và ngôn ngữ. Thành nghỉ học từ năm lớp 3, hiện ở nhà nuôi đàn gà 10 con để lấy trứng – nguồn thực phẩm chủ yếu của gia đình.

Anh em nội ngoại xúm vào, người giúp 1 ít, còn lại phải vay gần 100 triệu mới giữ được ᴍᴀ̣ɴɢ sᴏ̂́ɴɢ cho ông Bình. Thế nhưng ᴅɪ ᴄʜᴜ̛́ɴɢ ᴄʜᴀ̂́ɴ ᴛʜᴜ̛ᴏ̛ɴɢ ɴᴀ̃ᴏ cộng với những mất mát trong cuộc sống khiến ông thay tính đổi nết. Ông tìm đến ʀᴜ̛ᴏ̛̣ᴜ nhiều hơn và thường xuyên sᴀʏ ᴍᴇ̀ᴍ, nhiều khi cả ngày chả có lấy hạt cơm vào bụng.

Đạt quay trở lại với công việc phụ bếp, tối về chăm bố, lo cho em. Cậu hiểu những ɢɪᴀ̆̀ɴɢ xᴇ́ trong lòng bố, nhiều lần khuyên ông bỏ ʀᴜ̛ᴏ̛̣ᴜ để 3 anh em còn có người thân nương tựa. Sau 7 ngày đᴀᴜ đᴏ̛́ɴ ᴅᴏ ᴅᴀ̣ ᴅᴀ̀ʏ ʙɪ̣ ʙᴀ̀ᴏ ᴍᴏ̀ɴ, không thể ăn uống được gì, ông Bình sᴜʏ ɴʜᴜ̛ᴏ̛̣ᴄ ᴄᴏ̛ ᴛʜᴇ̂̉ ᴛʀᴀ̂̀ᴍ ᴛʀᴏ̣ɴɢ, được đưa đi ᴄᴀ̂́ᴘ ᴄᴜ̛́ᴜ nhưng không qua khỏi.

13 tuổi, Nguyễn Thành Đạt thay mẹ nuôi em. 20 tuổi, em trở thành chỗ dựa cho các em khi bố cũng qua đời. Chàng trai này chưa bao giờ dám nghĩ cho mình, tất cả mối quan tâm của cậu là các em được ăn no, mặc ấm, em Công được học hành đến nơi đến chốn.

Ba anh em Đạt trở thành những đứa trẻ mồ côi cả cha lẫn mẹ, gánh trên đầu khoản nợ gần 100 triệu đồng.

Chiếc giường duy nhất của cả 4 bố con cũng phải tháo liếp để đốt theo phong tục địa phương. Ba anh em phải trải chiếu xuống bếp ngủ, đợi xong lễ 3 ngày cho bố mới có thể tính chuyện làm liếp giường.

Trước bàn thờ bố, Đạt hứa sẽ thay cha mẹ nuôi nấng các em nên người…

Nói về những ngày sắp tới, Đạt buồn rầu: “Em giờ chỉ mong có thể thay bố mẹ lo cho các em được học hành ᴛᴜ̛̉ tế, ăn no, mặc ấm. Em cũng muốn đi học nhưng hoàn cảnh thế này, đâu dám nghĩ nữa.

Em Công còn nhỏ, em Thành thì như thế, lo cho các em, rồi trả nợ nữa có khi em cũng chẳng lấy vợ, ba anh em nương tựa vào nhau mà sống thôi chị ạ”.

20 tuổi, gánh nặng trên vai Đạt quá lớn…

BÀI LIÊN QUAN
X