Cha mẹ hay con cái rồi cũng dời đi, đừng để đến lúc liệt giường mới nhớ đến vợ

Vợ không có người này thì có người khác, còn bạn bè thì cả đời mới tìm được một người. Vâng, đây là câu nói của hàng triệu đàn ông Việt Nam khi bênh vực cha mẹ mình. Đàn ông chỉ biết có thiên hạ nhưng lúc ốm đau thì thiên hạ ở đâu?  “Vợ

Vợ không có người này thì có người khác, còn bạn bè thì cả đời mới tìm được một người. Vâng, đây là câu nói của hàng triệu đàn ông Việt Nam khi bênh vực cha mẹ mình.

Đàn ông chỉ biết có thiên hạ nhưng lúc ốm đau thì thiên hạ ở đâu? 

“Vợ có thể bỏ được chứ cha mẹ thì không” nhưng thực tế các anh đã bao giờ một lần nghĩ lại. Cha mẹ rồi cũng sẽ già đi, con cái rồi cũng trưởng thành, vậy thì khi ốm đau, cạn tiền, мấт trắng mọi thứ thì người duy nhất chịu ở bên cạnh đàn ông không ai khác chỉ có vợ mà thôi.

Còn những người anh em, huynh đệ từng thề có nhau thì đều chẳng thấy mặt mũi đâu cả.

“Thời làm ra tiền, anh sống huênh hoang, vung tay thỏa thích cho anh em, bố mẹ và họ hàng bên nội của mình. Ai khó, anh ra tay giúp đỡ như mạnh thường quân. Tôi lên tiếng, anh bảo vợ sống ích kỷ, rằng anh có thể bỏ vợ, chứ không bao giờ bỏ gia đình ruột thịt.

Mà có phải anh giàu có gì cho cam, chỉ là dư dả một ít, nhưng đồng tiền dư đã không tồn tại trong nhà vì tính hào phóng vô lý của anh. Vì chuyện giúp đỡ này mà chị em nhà anh bảo anh sống đức độ, sau này con gái nhờ phước cha, như một cách ngụy biện cho hành động nhờ vả triền miên của họ.

Trong khi tôi là vợ anh thì sống lay lắt, khổ sở chỉ vì chồng chẳng hề quan tâm đến. Mấy khi anh mua chút quà biếu bố mẹ vợ, nếu không đợi vợ nhắc?

Không chỉ hào phóng với người nhà, chồng tôi còn hay thích chi tiền cho những bữa nhậu cùng bạn bè. Chỉ cần cái phẩy tay là có bao nhiêu tiền trong túi dốc ra hết cho đúng cái chất nghĩa khí.

Mấy lần vì phóng khoáng quá mức trên bàn nhậu, tài chính của gia đình nằm ở mức âm. Nhưng chồng nào đâu quan tâm, anh cứ lấy chỗ này đắp chỗ kia, thấy anh em họ hàng cần là sẵn sàng mở ví không hề hà.

Mỗi lần tôi kêu ca, chồng đều gạt đi bảo: “Đàn bà biết cái gì. Bố mẹ, anh em chiến hữu mới là người quan trọng trong đời người đàn ông. Giờ tôi tốt với họ, sau này khó khăn họ tốt ngược lại với mình. Có thế thôi”.

Ừ, tôi cũng chỉ mong có thế. Nhưng rồi đúng là ông trời luôn có cơ hội thử thách lòng người. Một thời gian sau, chuyện làm ăn của anh thất bát, cần vay 500 triệu để xoay vốn và duy trì cơ sở làm ăn.

Nghĩ đến tĩnh nghĩa năm xưa, anh chạy tới tìm họ hàng, những người đã từng chịu ơn anh, vậy mà họ thản nhiên ngoảnh mặt đi coi như không biết. Thậm chí nhiều người còn tỏ ra khinh bỉ, nói móc anh ngày xưa lắm tiền lắm mà sao giờ lại đi vay.

Anh em chiến hữu trên bến dưới thuyền cũng chẳng có ai lên tiếng giúp đỡ, tất cả đã… chạy мấт dép? Rồi chồng muối mặt về nhà hỏi vợ, thân là người ấp tay gối đầu với anh, chẳng nhẽ tôi làm dưng.

Nhưng bản thân đâu có tiền, tôi lại phải chạy về đằng ngoại cầu cứu. Thật xấu hổ vì khi có tiền không có chút quà cho các em, đến khi thất bại thì chạy tới tìm mượn.

Gia đình đằng ngoại biết nỗi lòng tôi, nhưng vì thương con nên không ai trách, lại sẵn sàng giúp, mong vợ chồng tôi vượt qua lúc ngặt nghèo này.

Chẳng biết sau này anh có còn dùng câu “Anh em như tay chân, vợ con như quần áo” nữa không? Nhưng qua chuyện lần này tôi cũng chỉ muốn anh tỉnh ra một phần.

Bố mẹ rồi cũng già đi, anh em rồi cũng có gia đình riêng của họ, chỉ có vợ là bên anh những lúc khó khăn, khốn khổ mà thôi.

Thế nên, đàn ông à, đừng bao giờ quá coi trọng thiên hạ, một câu huynh đệ, hai câu anh em, bởi đó là khi anh có tiền mà thôi. Khi có tiền thì trăm người xu nịnh để bòn rút tiền bạc. Ăn chơi thì ở đâu cũng thấy bạn, lúc hoạn nạn gọi bạn chẳng thấy đâu. Chính vì thế, chỉ có đàn ông nông cạn mới coi trọng thiên hạ hơn vợ mình mà thôi. Ở đời này, ngoại trừ cha mẹ, chỉ có vợ mới là người tốt nhất với các anh mà thôi.

Theo Giadinhmoi

BÀI LIÊN QUAN
X